Walter George, sinh năm 1858, là một trong những vận động viên chạy cự ly trung bình xuất sắc nhất nước Anh vào cuối thế kỷ 19. Ông không chỉ lập nhiều kỷ lục thế giới với tư cách là một vận động viên nghiệp dư mà còn chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp và đạt được những thành công vang dội. George đặc biệt nổi tiếng với việc thách đấu và đánh bại người giữ kỷ lục chạy dặm lúc bấy giờ, William Cummings. Phương pháp luyện tập sáng tạo và tinh thần thi đấu kiên cường của George đã để lại dấu ấn đậm nét trong lịch sử chạy bộ, truyền cảm hứng cho nhiều thế hệ vận động viên sau này.
Khởi đầu sự nghiệp và những thành công ban đầu
Sinh ra ở Calne, Wiltshire, Anh, Walter George đã sớm bộc lộ niềm đam mê với chạy bộ. Ngay từ khi còn trẻ, ông đã có kế hoạch chi tiết cho sự nghiệp thể thao của mình, thậm chí còn ghi chép lại các mốc thời gian mục tiêu để đạt được giấc mơ chạy một dặm trong 4:12. Năm 16 tuổi, trong khi đang học việc với một dược sĩ, George thường xuyên tham gia các cuộc đua xe đạp và đi bộ để rèn luyện sức khỏe. Sau đó, ông chuyển sang chạy bộ và trước khi 20 tuổi, ông đã tự tin dự đoán rằng mình sẽ chinh phục cự ly một dặm trong 4:12, một mục tiêu đầy tham vọng vào thời điểm đó khi kỷ lục nghiệp dư là 4:24+1⁄2.
Sự nghiệp chạy bộ của George nhanh chóng gặt hái được những thành công đáng kể. Năm 1879, ông giành chiến thắng ở cả hai cự ly một dặm và bốn dặm tại giải vô địch đầu tiên của Hiệp hội Điền kinh Nghiệp dư (AAA). Ông tiếp tục cải thiện thành tích và lập kỷ lục thế giới nghiệp dư mới ở cự ly một dặm vào năm 1880 với thời gian 4:23+1⁄5.
Phương pháp luyện tập “100-Up” độc đáo
Điều làm nên sự khác biệt của Walter George chính là phương pháp luyện tập độc đáo của ông, nổi bật nhất là bài tập “100-up”. Bài tập này yêu cầu vận động viên đứng bằng một chân, nâng cao đầu gối chân kia lên ngang hông, sau đó nhanh chóng đổi chân và lặp lại động tác 100 lần liên tục.
George đã phát triển bài tập “100-up” do hạn chế về thời gian luyện tập. Thay vì chạy những quãng đường dài, ông tập trung vào việc tăng cường sức mạnh cơ bắp, cải thiện sự ổn định và hiệu quả của dáng chạy thông qua bài tập này. Ngoài ra, ông còn kết hợp tắm nước muối vào thói quen của mình, tin rằng chúng giúp giảm mệt mỏi cơ bắp.
Bài tập “100-up” đã thu hút sự chú ý trở lại trong những năm gần đây và được nhiều vận động viên và huấn luyện viên hiện đại áp dụng. Nó được xem là một bài tập bổ trợ hiệu quả, giúp cải thiện sức mạnh, sự ổn định và kỹ thuật chạy.
Lợi ích của bài tập “100-Up”
“100-up” mang lại nhiều lợi ích cho người chạy bộ, bao gồm:
- Tăng cường sức mạnh cơ cốt lõi: Động tác đổi chân liên tục trong bài tập “100-up” đòi hỏi sự tham gia của các cơ cốt lõi, giúp ổn định thân người và cải thiện tư thế chạy.
- Cải thiện sự cân bằng: Việc đứng bằng một chân giúp tăng cường khả năng giữ thăng bằng, một yếu tố quan trọng để duy trì dáng chạy ổn định và tránh chấn thương.
- Nâng cao hiệu quả chạy: “100-up” giúp phối hợp nhịp nhàng giữa chân và tay, tạo ra dáng chạy hiệu quả và tiết kiệm năng lượng hơn.
- Phòng ngừa chấn thương: Cơ bắp khỏe mạnh và sự ổn định tốt là chìa khóa để giảm nguy cơ chấn thương khi chạy.
“100-Up” và thành công của Walter George
Mặc dù khó có thể khẳng định chắc chắn tác động của “100-up” đến thành công của George, nhưng nhiều chuyên gia tin rằng phương pháp này đã đóng góp đáng kể vào những thành tích ấn tượng của ông. “100-up” có thể đã giúp George phát triển sức mạnh cơ bắp, sự ổn định và dáng chạy hiệu quả, cho phép ông duy trì tốc độ cao trong thời gian dài và đạt được thành tích tốt trong các cuộc thi.
Sự nghiệp chuyên nghiệp và cuộc đối đầu với William Cummings
Năm 1885, George quyết định chuyển sang thi đấu chuyên nghiệp, chủ yếu để thách đấu với người đang giữ kỷ lục chạy dặm lúc bấy giờ là William Cummings. Sự cạnh tranh giữa hai người đã thu hút sự chú ý lớn từ công chúng và dẫn đến nhiều cuộc đua được quảng bá rộng rãi.
Trong lần gặp gỡ đầu tiên tại Lillie Bridge ở London, George đã xuất sắc giành chiến thắng, bỏ xa Cummings tới 65 thước Anh. Cuộc đua nổi tiếng nhất giữa hai người diễn ra vào năm 1886, một lần nữa tại Lillie Bridge. Trước sự chứng kiến của 20.000 khán giả, George đã lập nên kỳ tích với thời gian 4:12.8, phá vỡ kỷ lục của Cummings và thiết lập kỷ lục thế giới mới tồn tại trong gần 30 năm. Chiến thắng này đã củng cố vị thế của George như một huyền thoại chạy bộ và là người tiên phong trong môn thể thao này. Ông được ca ngợi là “người chạy dặm” nhanh nhất thế kỷ 19.
So sánh với phương pháp luyện tập hiện đại
So với các vận động viên chạy cự ly đường dài hiện đại, phương pháp luyện tập của George có nhiều điểm khác biệt. Các vận động viên ngày nay thường tập trung vào khối lượng luyện tập lớn, với số dặm hàng tuần dao động từ 120 đến 250 km. Họ cũng kết hợp các bài tập ngắt quãng, chạy tempo và rèn luyện sức mạnh. Trong khi đó, George dựa nhiều hơn vào các bài chạy ngắn, nhanh và bài tập “100-up” độc đáo của mình. Khối lượng luyện tập của ông thấp hơn đáng kể so với các vận động viên hiện đại. Tuy nhiên, cần phải xem xét bối cảnh thời đại của ông, khi kiến thức và nguồn lực luyện tập còn hạn chế.
Di sản của Walter George
Sau khi giải nghệ, George tiếp tục cống hiến cho môn chạy bộ với tư cách là một huấn luyện viên. Ông đã dìu dắt nhiều vận động viên tài năng, trong đó có Godfrey Rampling, người đã giành huy chương vàng Olympic ở nội dung tiếp sức 4x400m vào năm 1936. Di sản của George vượt xa những thành tích cá nhân của ông, truyền cảm hứng cho các vận động viên và huấn luyện viên trong hơn một thế kỷ qua. Năm 2010, ông được vinh danh tại Đại sảnh Danh vọng Điền kinh Anh, khẳng định vị thế của mình như một trong những vận động viên chạy cự ly vĩ đại nhất mọi thời đại.
Walter George là một tấm gương sáng về sự sáng tạo, tinh thần dám nghĩ dám làm và nỗ lực không ngừng nghỉ. Phương pháp luyện tập “100-up” của ông, tuy đơn giản nhưng hiệu quả, đã góp phần tạo nên những thành công rực rỡ trong sự nghiệp của ông và tiếp tục truyền cảm hứng cho các thế hệ vận động viên chạy bộ trên toàn thế giới.